Sunday, December 27, 2015

Assholes, Scumbags, and Human Nature


 Assholes, Scumbags, and Human Nature

What do you do if you come across/run into really bad assholes and scumbags? You don't know? I do. I would just call some friends of mine, especially Omar Tartar, over. And they will show them what "bad" is.

This world is so fucked up. The more ignorant and stupid one is, the more he tries to appear knowledgeable and smart, like the motherfucker Tamika Ito, for instance. He can't express himself smoothly in his mother tongue. Yet he talked about Rhetoric! He was so fucking ignorant that he thought Aristotle lived during the Renaissance. He doesn't know shit about Language and Linguistics. He came across one old anachronistic book by Bloomfield. Then he fancied that he now can talk about Language and Linguistics. The motherfucker is sly, stupid, and stubborn, a real combination for intellectual mockery and alligator bait. If you come across a fucked-up piece of trash like that, what would you do? Call the Neo-Nazi Squad over? Right on! They will make a good soap and fertilizer out of the motherfucker. What's the lesson for you then, mi amigo? Right, be truthful and amiable at the same time. Be smart and keep your fucking mouth shut. Be wise. Don't be stupid like Tamika Ito. You understand what I'm saying? Right on, you just don't know how people react when you act up and are insolent. 

Why has the Vietnamese race produced so many stupid animals like Jimmy Phan, Nam Nguyen, Long Vu, Trinh Ngoc Nghia, Tamika Ito, Paul Van, Linda Nguyen--a fucked-up and ignorant albeit decent and "principled" lesbian, Vananh---another fucked-up, self-righteous lesbian, Tim Nguyen---an ugly and sex-obsessed smarty-mouthed spinster, Huongsaigon69 (note the nick chosen, so stupid and so fucked up. Why the sexual allusion 69?), and the senile, severely-undereducated, plainly stupid, hopelessly intellectually challenged Tran Ba Dam, that mystify and nauseate me at the same time. They are so different from me, so animalistic, so stupid and so ignorant. They all suffered from unrelieved inferiority complex. Fuck, if you are inferior intellectually, just admit it, and go from there by trying to educate yourself. It is as simple as that. But the aforementioned motherfuckers are lazy and stupid. They don't do that. They just whine and whimper that oh, no, we are not as stupid and ignorant as you think we are. What a fucking joke! These motherfuckers are nothing but animals, deserving to be alligator bait or made into soap and handbags. As the staying goes, "Don't underestimate Stupidity and Ignorance", especially those of the motherfucker and cocksucker Trịnh Ngọc Nghĩa, the most stupid and ignorant human animal that ever walked down the turnpike. 

Theo thiển ý, ông Tường Giang (TG) sử dụng ngôn từ tục tằn vì ông quan niệm nếu đã chửi thì phải chửi cho đã, cho tận nơi, cho tận cùng, cho mình bớt giận, và làm đối phương điên tiết, chớ chửi nửa chừng thì chửi làm chi. Tôi cũng nghĩ ông ấy chửi nặng như thế vì ông cho ông là nạn nhân của những sự việc vu khống, võ đoán trơ trẽn, và phản bội.

Mỗi người chúng ta có một hệ thống giá trị riêng tư để định giá chúng ta và tha nhân. Người không có đạo đức giả thì hệ thống định giá chính mình và người khác đều là một. Còn bọn đạo đức giả, bọn đóng kịch với chúng nó và người khác, thì có 2 hệ thống riêng biệt: 

-rất phóng khoáng, dễ dãi với mình và cho mình là con người đạo đức, lịch sự, biết điều, vv...
-rất khắc khe với người khác. 

Tôi là người thường chửi khi giận và tỏ sự khinh bỉ với bọn vô lại, bọn đạo đức giả, bọn ganh tỵ/đố kỵ rẽ tiền, bọn bất tài, bọn không biết hoặc không chấp nhận cái tầm vóc và thân phận nhỏ bé, nhỏ nhoi và nhỏ nhen của mình. Tôi không chửi thì thôi, chớ chửi thì tôi chửi rất nặng, nhưng tôi khác ông TG là tôi tránh những từ ngữ thô tục, nặng mùi bộ phận sinh dục hoặc bài tiết, vì đối với tôi Chửi là một Nghệ Thuật trong sự sử dụng Ngôn Ngữ. Chửi càng tránh né những ngôn từ tục tĩu, càng châm biếm, càng mỉa mai, thì đối phương mới đau và phải nhớ rằng chọc ghẹo tôi là tôi cho ăn đòn bằng ngôn ngữ, bằng lời nói. Tôi không phải là một người nhẫn nhịn. Đụng vào cá nhân tôi, sau khi tranh luận không lại, là phải trả một giá rất nặng. Tôi không cho Chửi là một cái gì hay ho, một đức tính. Nếu tránh được thì tốt. 

Cái bản chất của từng cá nhân con người thể hiện qua lời nói và hành động. Qua văn phong của ông TG, tôi nhận thấy ông là người nhiều tình cảm, không màu mè, và chân thật, một con người tôi có thể chấp nhận được hơn là những kẻ bề ngoài ăn nói lịch sự, không văng tục, nhưng háo danh, ích kỷ, lừa thầy phản bạn, và thờ phượng đồng tiền, bủn xỉn, không biết điều, coi một đồng dollar như cái bánh xe bò. 
Tôi tin một ngày rất gần đây, ông Tường Giang và tôi sẽ không chửi nữa, dù bị khiêu khích bởi những phường vô lại thấp hèn. Chọc ghẹo người khác tức là chấp nhận mình thua kém. Chửi bọn thấp hèn thì mình cũng chả hay ho gì hơn bọn chúng nó, chỉ gây ra Khẩu Nghiệp. Nhưng trước khi ngưng chửi thì phải suy tư cái bản chất của Chửi. Càng đi sâu vào Chửi càng thấy cái khôi hài của Sự Thế: Ganh Tỵ, Cái Tôi, Trách Người mà không bao giờ lại Trách Mình, Dốt mà thích nói Chữ vì mặc cảm tự ti, trong khi người hiếu học đều sẵn sàng học hỏi bất cứ từ ai. Phải hiểu Chánh Tư Duy và Chánh Ngữ. 

Im lặng là sự khinh bỉ hùng hồn nhất. Riết rồi cũng quen và cuối cùng Khinh Bỉ thay thế bằng Thương Hại và Thản Nhiên. Tình Thương và Hiểu Biết là thuốc trị Bịnh Chửi. 

To Hate is to indulge in perpetual suffering. Try to practice silence, amigo. Life is good. There are fine things to enjoy if you know where to look. And you can always have a choice to be wise and smart and amiable. 

No comments:

Post a Comment