Friday, May 24, 2013

LOVE AND THE OTHER KIND OF LOVE

TÌNH YÊU, TÌNH TRI KỶ.
    ( Viết tặng Cẩm.)
Anh ơi, tình yêu và tình tri kỷ,
Là hai nẻo đường mơ hồ giống nhau,
Bước chân mình đã có lúc lao đao,
Hai nẻo đường hai tâm hồn mộng mị.
                     Thôi, em chỉ muốn là tình tri kỷ,
                     Đi bên đời nhau những lúc vui buồn,
                     Những nghĩ suy sâu lắng hay bình thường,
                     Không thể chia sẻ với chồng, với vợ.
 Nhưng anh là người để em tâm sự, 
Lúc đùa vui, lúc đứng đắn trang nghiêm,
Vỗ về em khi tâm hồn phân vân,
Em hụt hẫng giữa đời thường, ảo mộng.             
                     Anh hiểu em khi em cười, em khóc,
                     Không cầm tay mà vẫn thấy tình thân,
                     Không đối diện mà vẫn thấy rất gần,
                     Hai chúng mình là hai vì sao lạc.
Sao anh sao em giữa bầu trời rộng,                  
Dù xa nhau nhưng vẫn hướng về nhau,
Hai vì sao le lói suốt đêm thâu,
Thế gian kia chắc gì ai hiểu được.
                     Tình tri kỷ chỉ có hai người biết,
                     Anh là mây tụ lại, em là mưa,                   
                     Những đắng cay đời anh kể em nghe,
                     Sẽ vơi buồn như cơn mưa vơi, tạnh.
Em hiểu anh dù không đi bên cạnh,
Không nghe tiếng giày anh bước đường khuya,
Không ngồi cùng anh quán rượu đầy ly,
Nhưng say với anh khi lòng thất vọng.
                     Không thấy nhau nhưng thần giao cách cảm,
                     Không chạm nhau nhưng tưởng vẫn kề vai,
                     Em bao dung nghe tiếng anh thở dài,
                     Em thao thức những đêm anh không ngủ.
 Anh ơi, tình yêu và tình tri kỷ,                    
 Biên giới mong manh xin chớ bước lầm,
 Xin đừng yêu nhau, đừng là vợ chồng,                    
 Tình yêu ấy chắc gì là vĩnh cửu.
                       Là tri kỷ có chút tình yêu dấu,
                       Chia sẻ nhau những giây phút chạnh lòng,
                       Một phần đời em, một phần đời anh,
                       Hai phần đời ấy cần nhau mãi mãi.
          Nguyễn Thị Thanh Dương.
             ( May 21, 2013 )

LOVE AND THE OTHER KIND OF LOVE

 Oh Honey, love and love of the other kind,
At first glance the two paths may look the same.
We have set foot on both of them,
 Travelled on two pathways, two souls dreamy, unconfined

Love of the other kind, I now think is neat.
Together we share moments of ups and downs,
Of worries, times of peace,
And of the things we can't talk with our own spouse.

Thou art the one to whom I opened my heart the most,
Whom I tell jokes or when I am serious;
Thou art the one who comforts me when I feel lost
Of  life's illusions and when people are treacherous 

Thou  understand me when I laugh and cry
We feel love even though there's no holding hands
We feel close even though we live far apart
We are the two stars lost in the sky 

In the vast open sky hang thy star and mine.
Though separate but we reflect each other's light.
We shine on throughout the night.
Probably no one understands who we  are.

Only we know about love of the other kind.
Thou art the gathering clouds and I am the rain.
Thou tell me about joys and sorrows intertwined
And how they disperse with the falling rain.

I understand thee though I don't stand by thy side, 
And don't hear thy footsteps in the still of the night.
Thou and I can't let the drinking glasses touch.
But I can taste your disappointments when they become too much

Oh Honey, love and love of the other kind,
Please don't step over the boundary even if it's fine;
Please don't make love, don't insist on being husband and wife.
Such kind of love may not even last

Love of the other kind is still love.
We share of each other's touching moments. 
One part of my life, one part of thine
Such parts of life need each other forever

Quick Translation by 
Wissai
May 23, 2013

No comments:

Post a Comment