Phụng Hiến
Con có nghĩ: ắt là phải thế
Một đôi lần con ghì siết hai tay
Nàng thơ đẹp của trần gian ứa lệ
Bảo con rằng: hãy nhớ lấy phút giây
B.G.
Ngày sẽ hết tôi sẽ không trở lại
Tôi sẽ đi và chưa biết đi đâu
Tôi sẽ tiếc thương trần gian mãi mãi
Vì nơi đây tôi sống đủ vui sầu
Cây và cối bầu trời và mặt đất
Đã nhìn tôi dưới sương sớm trăng khuya
Mở buồng phổi đón gió bay bát ngát
Dừng bên sông bến cát buổi chia lìa
Hoàng hôn xuống, bình minh lên nhịp nhịp
Ngàn sao xanh lùi bước trước vừng hồng
Ngày rực rỡ đêm êm đềm kế tiếp
Đón chào tôi chung cười khóc bao lần
Tôi đã gửi hồn tôi biết mấy bận
Cho mây xa cho tơ liễu ở gần
Tôi đã đặt trong bàn tay vạn vật
Quả tim mình nóng hối những chờ mong
Sông trắng quá bảo lòng tôi mở cửa
Trăng vàng sao giục cánh mộng tung ngần
Gió thổi dậy lùa mơ vào bốn phía
Ba phương trời chung gục khóc đêm giông
Những giòng lệ tuôn mấy lần khắc khoải
Những nụ cười tròn mấy bận hân hoan
Những ngoảnh mặt im lìm trong ái ngại
Những bắt tay xao động với muôn vàn
Những người bạn xem tôi như ruột thịt
Những người em dâng hết dạ cho tôi
Những người bạn xem tôi là cà gật
Những người em không vẹn nghĩa mất rồi
Trần gian hỡi! Tôi đã về đây sống
Tôi đã tìm đâu ý nghĩa lầm than
Tôi ngẩng mặt ngó ngàn mây cao rộng
Tôi cúi đầu nhìn mặt đất thắp đen
Tôi chấp thuận trăm lần trong thổn thức
Tôi bàng hoàng hốt hoảng những đêm đêm
Tôi xin chịu cuồng si để sáng suốt
Tôi đui mù cho thoả dạ yêu em
Tôi tự nguyện sẽ một lần chung thuỷ
Qua những lần buồn tủi giữa đảo điên
Thân xương máu đã đành là uỷ mị
Thì xin em cùng lên thác xuống ghềnh
Em đứng mũi anh chịu sào có vững
Bàn tay bưng đĩa muối có chấm gừng
Tôi đã nguyện yêu trần gian nguyên vẹn
Hết tâm hồn và hết cả da xương
Xin yêu mãi yêu và yêu nhau mãi
Trần gian ôi! cánh bướm cánh chuồn chuồn
Con kiến bé cùng hoa hoang cỏ dại
Con vi trùng cùng sâu bọ cũng yêu luôn
Còn ở lại một ngày còn yêu mãi
Còn một đêm còn thở dưới trăng sao
Thì cánh mộng còn tung lên không ngại
Níu trời xanh tay với kiễng chân cao
Nhưng em hỡi trần gian ôi ta biết
Sẽ rồi ra vĩnh biệt với ngươi thôi
Ta chết lặng bó tay đầu lắc
Đài xiêu ôi xuân sắp rụng mất rồi
Đêm ứa lệ phồng mi hai mắt
Bàn tay ta nhỏ như lá cây khô
Mình hoa rã đầm đìa sương theo móc
Đỡ làm sao những cánh tiếp nhau rơi
Ta gửi lại đây những lời ảo não
Những lời yêu thương phụng hiến cho em
Rồi ta gục đầu trên trang giấy hão
Em bảo rằng:
- Đừng tuyệt vọng nghe không
Còn trang thơ thắm lại với trời hồng.
Bui Giang
Offerings:
I once thought: it must be so
Twice I squeezed her hands tight
The Muse's tears welled up in her eyes
She told me: remember this encounter
BG
The day will come and I won't be back
But I don't know where I'll go
I will forever miss this world
Where I've tasted both joys and sorrows
The trees, the sky, and the land
Have beheld me to take in the fresh air in the moonlight
In the wee hours of the misty morn,
And to bid farewell by the sandy riverside
The sun has gone down and the sun has risen
Rosy dawn has appeared and stars have beaten their retreat
Glorious days and gentle nights have taken their turns
In laughing and crying with me so many times
Occasionally I've sent my soul on a journey
To the distant clouds and the nearby willow tree
I've placed my steaming longing heart
In the hands of countless sentient beings
The gleaming river has urged me to open myself
The moon and the stars have hurried me to let my wings fly
The swirling winds have dispersed my dreams to four corners
Where rains fell down like midnight tears
At various times, the streams of tears have coursed in agony
The broad smiles have expanded into open elation
The silent turning asides of faces steeped in anxiety
The endless noisy shaking of hands
The friends who have considered me as their kinsman
And those who've been steadfastly devoted to me
The friends who have treated me as a buffoon
And those who didn't know the meaning of loyalty
Please hear me out! I came back in order to live
But I didn't understand the meaning of suffering
I looked at thousands of clouds in the sky up high
And at the dark ground down below
Over hundred times I sobbingly gave up
And I was in stunned panic night after night
I was willing to embrace madness in order to see
Just to love you, I didn't mind to go blind
I pledge to be faithful just once
In going through distressing sorrows
As the flesh is heir to all things sentimental
Please go with me through life's rapids and waterfalls
You and I together will steer through all obstacles
I'm offering you all my devotion:
I'm going to love you and this world
With all my body and soul
Please love forever and forever love one another
The butterflies and all the dragonflies in this world
The little ants, the weeds, the flowers,
The germs, the insects, and the worms
Continue loving, even if only one day is left
While breathing underneath the remaining night's moon and stars
Let go the wings of dream without hesitation
And reach for the sky while standing on tiptoe
But oh my dear, and this earthly realm also
I know I will have to say farewell
My heart sinks, my head and hands in gesture of resignation
Springtime is about to depart, oh tottering bastion
Night comes and my eyes are swelling up with tears
My little hands brittle like dry leaves
The flowers are laden with clinging dews
The helpless petals keep falling down
I'm leaving here with you my plaintive words,
Words of loving offerings to you
Then I will place my head on the vain pages
But you say:
"Please don't give up
Your poetic pages still tinge with the color of rosy sky"
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment