Con người là một sinh vật biết mình sẽ và phải chết. Để đối phó với phi lý (thực ra rất hữu lý nhưng vì tham nên cho là phi lý) đó, tôn giáo được sinh ra. Tôn giáo phải phục vụ người và đới sống, chớ không phải ngược lại. Chết vì đạo là sai lầm, nhưng người là sinh vật duy nhất sẵn sàng chết vì ý tưởng. Chết vì dành sự sống, vì muốn tự do, vì muốn bảo vệ người thân và đồng bào, thì nên chết. Chết vì cái tôi của mình, vì niềm tin tín ngưỡng là phi lý. Như nhiều tín đồ của vaif tôn giáo quá khích đã, đang, và sẽ làm. Một thái quá nầy đưa ra một thái quá khác. Một vòng lẩn quẩn, mà nạn nhân là những tín đồ kém suy tư, nhẹ dạ, dễ nhồi sọ. Nô lệ tinh thần là thảm thương nhất.
Sống phải nên vì Chân, Thiện, Mỹ, và vì Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín. Tránh Tham Sân Si.
Là người Việt trong hoàn cảnh hiện tại, nếu có ý thức, lương tâm, và có khả năng suy tư, thì nên:
1. Trọng sự thật, biết mình, biết ta. Biết chổ đứng của mình, không tự ti, không tự tôn. Hơn nhau là chuyện thường tình, không có binh đẳng, dẫu trước pháp lý (giàu có, dùng tiền che chở minh). Ai cũng có thể là thầy của mình. Ghét ai hơn mình, khinh ai thua mình đều là hành động hèn. Móc lò, ngụy biện, mỉa mai, châm biếm, mạ lỵ, phỉ báng, vu khống cũng hèn luôn. Khiêm tốn giả tạo cũng hèn. Phải tự hào. Có quyền kiêu ngạo, ngạo mạn, nhưng phải cho đúng với khả năng mình. Nietzsche và Wittgenstein không có khiêm tốn. Và giới hiểu biết không trách họ. Kiêu ngạo đúng vẫn healthy hơn tự ti mà không chấp nhận mình tự ti. Không nên sợ sự thật.
2. Chế độ cầm quyền hiện tại ở VN không thỏa mãn nguyện vọng dân chúng. Sự kiện gì trái với lẽ phải là không thể vĩnh cửu. Ai ủng hộ chế độ như thế là sai, ngoại trừ vì kẹt, vì miếng cơm manh áo.
3. Đồng bào vẫn hơn là đạo giáo. Đừng là nô lệ tinh thần cho ngoại bang. Phải có can đảm suy tư cái nền tảng của niềm tin tín ngưỡng của mình, coi nó có hợp lý hay không? Tôi vẫn thương yêu đồng bào tôi, dù họ tin những gì tôi không tin. Phải hiểu và thương người khác mình, nhất là nếu mình nghĩ họ sai lầm và kém tài năng hon mình. Ai cũng muốn dược chấp nhận và thương yêu. Coi chừng cái tôi của mình. Phải biết theo Chân Thiện Mỹ. Thực hành Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín. Tránh Tham Sân Si. Càng đọc văn người nào, càng thấy trình độ tâm linh người đó. Càng bảo vệ cái tôi của minh, không chịu nghe theo lẽ phải, thì càng mang khổ vào người. Phải ý thức minh có thể sai. Phải lắng nghe lời phê bình. Người chửi ta có thể là thầy ta đó. Ta không học một diều gì từ những người đồng ý với ta. Họ lại có thể làm ta tự mãn.
4. Phải đoàn kết chống Tàu, kẻo lúc chết đâm ra hối tiếc, ăn năn sao minh quá hèn.
Sống phải có tự hào.
January 21, 2015
No comments:
Post a Comment