MAI TÔI ĐI...
Bài thơ này là của Phước Tuyền-Ngô Quang Huynh, viet Ngay 31/7/13 tai Paris...
Mai tôi đi...chẳng có gì quan trọng,Lẽ thường tình, như lá rụng công viên,Như hoa rơi trước gió ở bên thềm,Chuyện bé nhỏ giữa giòng đời động loạn...Trên giường bệnh, Tử Thần về thấp thoáng,Xin miễn bàn, thăm hỏi hoặc cầu an,Khi xác thân thoi thóp trút hơi tàn,Nằm hấp hối đợi chờ giờ vĩnh biệt.Khoảnh khắc cuối... Đâu còn gì tha thiết...Những tháng ngày hàn nhiệt ở trần gian.Dù giàu sang hay danh vọng đầy tràn,Cũng buông bỏ trở về cùng cát bụi...Sẽ dứt điểm đời phù du ngắn ngủi,Để đi vào ranh giới của âm dương,Không bàng hoàng trước ngưỡng cửa biên cương,Bên trần tục, bên vô hình cõi lạ...Chỉ ước nguyện tâm hồn luôn thư thả,Với hành trang thanh nhẹ bước qua nhanh,Quên đàng sau những níu kéo giựt dành,Kết thúc cuộc lữ hành trên dương thế...Mắt nhắm rồi... Xin đừng thương rơi lệ,Đừng vòng hoa, phúng điếu hoặc phân ưu,Đừng quay phim, chụp ảnh để dành lưu.Gây phiền toái, nợ thêm người còn sống...Ngoảnh nhìn lại, đời người như giấc mộng,Đến trần truồng và đi vẫn tay không.Bao trầm thăng, vui khổ đã chất chồng,Nay rũ sạch...lên bờ, thuyền đến bến...Nếu tưởng nhớ..Xin âm thầm cầu nguyện,Nên xem như giải thoát một kiếp người,Cứ bình tâm, thoải mái với vui tươi,Kẻ đi trước, người sau rồi sẽ gặp..Tomorrow I'm GoingTomorrow when I'm gone... It's no big a deal,
It happens all the time, like fallen leaves in the parkLike flowers driven by winds onto the sidewalk,These are minor matters in the turbulent waters of life...Death is hovering over my deathbed,Please spare me of comments, visitations, or prayers of peaceWhile my breathing is going to ceaseAnd I'm lying, waiting to bid farewell.These last dying moments... I wouldn't care less..The hot and cold months on this planet.No matter I'm rich or full of glory,At the end I still return to dust and ashes ...My finite existence decisively comes to an endAnd enters the yin and yang borderlandsI won't be bewildered at the frontier's gateEarthly realm is on this side, the other an unimaginable and unknown fateI only wish my soul always at peace,Traveling lightly, I quicken my paceLeaving behind those who push and pull,While I finish my journey on earth's face...My eyes are already closed.... please don't shed tears of sympathyPlease, no flower wreaths, no offerings, nor condolences,No videotaping, no picture taking for memories.That would only bring stresses and strains to the surviving...A quick look behind and life is just like a dreamI arrived naked and I'm leaving with empty handsMany ups and downs, happy and sad moments piled high,Now they're all cleared up... I'm stepping on board, the boat has arrived...If you miss me... Please silently pray,And consider a life has been liberated,Be calm, relaxed, and gay,I go first, you follow behind, we'll meet again...<image002.jpg>Translated byWissaiAugust 14, 2013Roberto Wissai/NKBa
No comments:
Post a Comment